Chương 167 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Admin
Ba ngày chuẩn bị cuối cùng trước khi rời tông môn, Lãnh Mặc không hề nghỉ ngơi. Hắn tận dụng tối đa thời gian để làm mọi thứ cần thiết.

Hắn đến Tàng Kinh Các tầng ba một lần nữa, dùng hết số điểm cống hiến còn lại để đổi lấy một bản đồ chi tiết hơn về khu vực sơn mạch phía nam mà đoàn Đan Minh sắp đến, cũng như tìm đọc thêm các ghi chép về các loại yêu thú, linh dược và thế lực tu chân có thể tồn tại ở khu vực đó. "Biết địch biết ta" luôn là phương châm hàng đầu của hắn.

Hắn cũng đến Dược Sự Đường, dùng linh thạch đổi thêm một số loại đan dược cần thiết, đặc biệt là các loại giải độc đan cao cấp hơn và đan dược hồi phục linh lực nhanh chóng, vì hắn biết môi trường sơn mạch phía nam có thể có nhiều loại độc vật và yêu thú kỳ lạ hơn.

Hắn cẩn thận kiểm tra lại thanh đoản kiếm băng hàn, mài sắc thêm một chút và khắc thêm vài phù văn gia cố đơn giản lên thân kiếm bằng kiến thức luyện khí sơ cấp hắn có được. Hắn cũng chế tạo thêm một ít ám khí tên tre tẩm độc mạnh hơn, chuẩn bị sẵn sàng cho những tình huống bất ngờ.

Quan trọng nhất, hắn dành thời gian còn lại để tiếp tục củng cố cảnh giới Luyện Khí tầng mười hoàn mỹ và tu luyện Ngưng Băng Luyện Thể Thuật tầng hai. Hắn biết thực lực càng mạnh mẽ, cơ hội sống sót và đoạt được cơ duyên trong chuyến đi càng lớn. Hắn sử dụng nốt hai bông Băng Tinh Hoa còn lại (chỉ giữ lại bông lớn nhất và tốt nhất để phụ trợ Trúc Cơ) để đẩy nhanh tiến độ luyện thể. Dù chưa thể đột phá lên tầng ba nhưng thân thể hắn rõ ràng càng thêm cứng cỏi và khả năng chịu đựng hàn khí cũng tăng lên đáng kể.

Vào đêm trước ngày xuất phát, khi Lãnh Mặc đang tĩnh tọa trong tiểu viện, Trương Trưởng lão đột nhiên tìm đến. Đây là lần đầu tiên vị trưởng lão này đích thân đến tiểu viện của hắn.

"Lãnh Mặc, chuẩn bị đến đâu rồi?" Trương Trưởng lão mỉm cười hiền hậu hỏi, nhưng ánh mắt lại mang theo sự dò xét tinh tường.

"Bẩm Trưởng lão, đệ tử đã chuẩn bị xong." Lãnh Mặc đứng dậy hành lễ, thái độ vẫn bình tĩnh.

"Tốt." Trương Trưởng lão gật đầu. "Chuyến đi lần này rất quan trọng, không chỉ đối với Đan Minh mà còn cả với ngươi. Đây là cơ hội tốt để ngươi ra ngoài mở mang tầm mắt, rèn luyện thực chiến và tìm kiếm cơ duyên Trúc Cơ. Hãy cố gắng nắm bắt lấy."

Ông ta ngừng lại một chút, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn. "Nhưng cũng phải tuyệt đối cẩn thận. Sơn mạch phía nam tuy không nguy hiểm như Hắc Phong Hạp nhưng cũng ẩn chứa nhiều thế lực phức tạp và những nguy hiểm khó lường. Đừng quá tin tưởng vào người khác, kể cả những người trong đội. Hãy luôn giữ một phần cảnh giác và chuẩn bị cho tình huống xấu nhất."

Lời nhắc nhở này của Trương Trưởng lão khiến Lãnh Mặc hơi bất ngờ. Xem ra vị trưởng lão này không hoàn toàn tin tưởng vào sự sắp xếp của Đan Minh hoặc có những lo lắng riêng.

"Còn nữa," Trương Trưởng lão hạ giọng, "Tôn sư đệ và Tống Dương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi dễ dàng như vậy. Ngươi rời khỏi tông môn lần này, phải hết sức đề phòng bọn họ giở trò ám toán sau lưng. Nếu gặp phải tình huống nguy hiểm đến tính mạng, hãy dùng cái này."

Ông ta lấy ra một tấm ngọc phù màu xanh biếc, bên trên khắc đầy những phù văn huyền ảo, đưa cho Lãnh Mặc. "Đây là 'Thiên Lý Truyền Tống Phù' hạ phẩm, có thể giúp ngươi dịch chuyển tức thời trong phạm vi ngàn dặm. Chỉ dùng được một lần duy nhất trong tình huống nguy cấp nhất để bảo mệnh. Hãy giữ lấy cẩn thận."

Lãnh Mặc nhận lấy ngọc phù, trong lòng khẽ động. Thiên Lý Truyền Tống Phù là vật phẩm cực kỳ quý giá, ngay cả Trúc Cơ Kỳ cũng khó lòng có được. Trương Trưởng lão lại tặng cho hắn một cái, điều này cho thấy sự coi trọng và lo lắng thực sự của ông ta đối với an nguy của hắn.

"Đa tạ Trưởng lão." Lãnh Mặc lần đầu tiên chân thành nói lời cảm ơn.

"Không cần cảm ơn. Chỉ cần ngươi có thể Trúc Cơ thành công, trở thành trụ cột tương lai của Vân Tiêu Các, đó chính là sự báo đáp tốt nhất đối với ta rồi." Trương Trưởng lão vỗ nhẹ vai Lãnh Mặc. "Thôi, ta không làm phiền ngươi nghỉ ngơi nữa. Nhớ lấy lời ta dặn. Bảo trọng!"

Nói xong, Trương Trưởng lão xoay người rời đi, để lại Lãnh Mặc một mình trong tiểu viện với tấm ngọc phù quý giá và những suy tư phức tạp. Xem ra, chuyến đi này thực sự không hề đơn giản.

Đăng nhận xét