Chương 174 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Nhóm ba người Lãnh Mặc tiến vào khu vực rừng rậm phía tây bắc. Nơi đây cây cối um tùm, dây leo chằng chịt, ánh sáng khó lòng xuyên qua. Linh khí Hỏa thuộc tính trong không khí bắt đầu trở nên rõ rệt hơn, nhiệt độ cũng tăng lên một chút.

Tiểu Đan Đồng tỏ ra rất chuyên nghiệp trong việc tìm kiếm linh dược. Cậu ta liên tục dừng lại xem xét các loại cây cỏ, đất đá, thỉnh thoảng lại lấy ra một cái la bàn nhỏ hoặc dùng một loại bột phấn đặc biệt để dò tìm khí tức của linh dược.

Sau gần một ngày tìm kiếm, Tiểu Đan Đồng vui mừng reo lên: "Tìm thấy rồi! Phía trước có khí tức của Thất Diệp Hỏa Liên!" Cậu ta chỉ về một khu vực có những tảng đá màu đỏ nham thạch nằm rải rác, nơi nhiệt độ cao hơn hẳn xung quanh.

Ba người cẩn thận tiến lại gần. Quả nhiên, trong một khe đá được bao bọc bởi những tảng đá đỏ, có một cây sen lửa nhỏ đang nở rộ. Cây sen có bảy chiếc lá màu xanh lục viền đỏ, ở giữa là một đóa hoa sen màu đỏ rực như lửa, tỏa ra nhiệt lượng nóng bỏng và linh khí Hỏa thuộc tính tinh thuần. Đây chính xác là Thất Diệp Hỏa Liên! Hơn nữa, nhìn màu sắc và kích thước của đóa hoa, có lẽ nó sắp đến kỳ trưởng thành hoàn toàn, dược tính đang ở mức tốt nhất.

"Tuyệt vời!" Tiểu Đan Đồng mừng rỡ, vội vàng lấy ra hộp ngọc và các dụng cụ đặc biệt để chuẩn bị thu hái linh dược quý giá này.

Nhưng đúng lúc đó, từ một bụi rậm gần đó, ba bóng người khác đột nhiên lao ra, tốc độ cực nhanh, chặn trước mặt nhóm Lãnh Mặc.

Ba người này mặc trang phục khác với Vân Tiêu Các hay Đan Minh, trên áo có thêu hình một con sói đầu đàn đang hú trăng, khí tức tỏa ra đều là Luyện Khí tầng chín, kẻ cầm đầu thậm chí đã đạt đến tầng chín hậu kỳ. Ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm vào cây Thất Diệp Hỏa Liên với vẻ tham lam không hề che giấu.

"Ha ha! May mắn thật! Không ngờ lại gặp được Thất Diệp Hỏa Liên sắp trưởng thành ở đây!" Tên cầm đầu cười lớn, giọng điệu đầy vẻ bá đạo. "Mấy người của Vân Tiêu Các và Đan Minh phải không? Khôn hồn thì cút đi, để lại cây Hỏa Liên này cho bọn ta! Nếu không, đừng trách bọn ta không khách khí!" Hắn ta nhận ra trang phục của Lãnh Mặc và Trần Mặc, nhưng không hề tỏ ra kiêng dè, ngược lại còn cố tình gây sự.

Trần Mặc nhíu mày, bước lên phía trước, lạnh lùng nói: "Các hạ là người của Khiếu Nguyệt Tông? Cây Hỏa Liên này là do chúng ta phát hiện trước, theo quy tắc bất thành văn, nó thuộc về chúng ta. Các hạ làm vậy có phải hơi quá đáng không?" Khiếu Nguyệt Tông là một tông môn cỡ trung khác nằm ở phía tây bắc, nổi tiếng với tính cách hung hăng và hay gây sự.

"Quy tắc?" Tên cầm đầu cười khẩy. "Ở nơi hoang sơn dã lĩnh này, thực lực mới là quy tắc! Bọn ta mạnh hơn, nên Hỏa Liên này thuộc về bọn ta! Không nói nhiều nữa, cút hay là chết?" Hắn ta rút ra một cây trường đao, linh lực vận chuyển, khí thế hung hãn. Hai tên đồng bọn phía sau cũng rút vũ khí, sẵn sàng tấn công.

Tình thế trở nên căng thẳng. Đối phương có ba người Luyện Khí tầng chín, kẻ cầm đầu lại là hậu kỳ. Bên Lãnh Mặc tuy cũng có Lãnh Mặc và Trần Mặc là tầng chín đỉnh phong, nhưng Tiểu Đan Đồng chỉ là tầng bảy, sức chiến đấu gần như bằng không. Nếu đánh nhau, chưa chắc bên nào sẽ thắng, hơn nữa còn có thể bị tổn thương hoặc thu hút thêm yêu thú đến.

Trần Mặc và Tiểu Đan Đồng đều lộ vẻ khó xử và tức giận. Bọn họ không muốn giao ra linh dược quý giá đã tốn công tìm kiếm, nhưng cũng không muốn mạo hiểm đánh một trận không chắc thắng.

Trong lúc hai người còn đang do dự, Lãnh Mặc đã bước lên phía trước một bước, ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng vào tên cầm đầu của Khiếu Nguyệt Tông.

"Ngươi muốn chết?" Giọng nói hắn không lớn nhưng lại ẩn chứa một luồng hàn khí và sát ý khiến cả ba tên Khiếu Nguyệt Tông không khỏi rùng mình.

Đăng nhận xét