Tên cầm đầu của Khiếu Nguyệt Tông, dù có chút bất ngờ trước khí thế của Lãnh Mặc, nhưng vẫn cậy mình đông người và có tu vi tầng chín hậu kỳ, không tin một tên Luyện Khí tầng chín đỉnh phong (theo hắn ta cảm nhận) lại dám làm gì mình. Hắn cười gằn: "Ngươi là cái thá gì mà dám nói chuyện với ta như vậy? Muốn chết chính là ngươi đó!"
Hắn ta không nói nhiều lời vô ích, lập tức vung trường đao, chém ra một đường đao mang theo ánh lửa rực cháy, nhắm thẳng vào Lãnh Mặc. Hai tên đồng bọn cũng phối hợp tấn công từ hai bên sườn.
Nhưng chúng đã hoàn toàn đánh giá sai lầm đối thủ của mình.
Đối mặt với ba đường tấn công cùng lúc, Lãnh Mặc thậm chí còn không thèm rút kiếm. Hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ động.
"Băng Phong Thuật!"
Một luồng hàn khí cực độ đột nhiên bùng phát từ người hắn, lan tỏa ra xung quanh với tốc độ kinh người. Không khí xung quanh lập tức giảm nhiệt độ đột ngột, mặt đất và cây cỏ phủ một lớp băng sương trắng xóa.
Ba đường tấn công của đám người Khiếu Nguyệt Tông khi chạm vào luồng hàn khí này lập tức bị đông cứng lại giữa không trung! Ngọn lửa trên đao khí của tên cầm đầu cũng bị dập tắt!
"Cái... cái gì?" Ba tên Khiếu Nguyệt Tông kinh hãi thất sắc. Pháp thuật Băng hệ gì mà bá đạo như vậy? Có thể đông cứng cả công kích của ba người Luyện Khí tầng chín?
Nhưng sự kinh ngạc của chúng chưa dừng lại ở đó. Lãnh Mặc sau khi thi triển Băng Phong Thuật, thân hình đã biến mất tại chỗ. Phi Tuyết Bộ được triển khai, hắn như một bóng ma lướt đến trước mặt tên cầm đầu đang còn ngơ ngác.
Một quyền! Vẫn là một quyền đơn giản, không hoa mỹ, nhưng lại ẩn chứa linh lực băng phong hoàn mỹ của Luyện Khí tầng mười!
Nắm đấm của Lãnh Mặc đánh thẳng vào bụng dưới của tên cầm đầu.
"ẦM!!!"
Một tiếng nổ trầm đục vang lên. Tên cầm đầu Luyện Khí tầng chín hậu kỳ thậm chí còn không kịp kêu lên một tiếng, cả người đã bay ngược ra sau như một quả bóng bị đá văng, đập mạnh vào một tảng đá lớn, máu tươi phun ra từ miệng, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi và sự sợ hãi tột cùng trước khi hoàn toàn tắt thở! Đan điền của hắn ta đã bị một quyền này đánh nát!
Một quyền giết chết Luyện Khí tầng chín hậu kỳ!
Hai tên đồng bọn còn lại nhìn thấy cảnh tượng này, sợ đến mức hồn phi phách tán! Chúng không còn dám nghĩ đến việc cướp Hỏa Liên hay tấn công nữa, lập tức quay đầu bỏ chạy thục mạng, chỉ hận cha mẹ không sinh thêm cho mấy cái chân.
Lãnh Mặc không thèm đuổi theo. Hắn chỉ lạnh lùng nhìn theo bóng hai kẻ bỏ chạy, ánh mắt không chút cảm xúc. Đối với hắn, giết thêm hai con tép riu này cũng không có ý nghĩa gì. Mục đích lập uy của hắn đã đạt được.
Trần Mặc và Tiểu Đan Đồng đứng phía sau, chứng kiến toàn bộ quá trình Lãnh Mặc ra tay, lại một lần nữa bị thực lực khủng bố của hắn làm cho chấn động đến mức không nói nên lời. Luyện Khí tầng mười! Hắn thực sự đã đạt đến Luyện Khí tầng mười trong truyền thuyết! Khó trách hắn có thể dễ dàng giết chết Luyện Khí tầng chín hậu kỳ như vậy!
Họ nhìn Lãnh Mặc với ánh mắt càng thêm kính sợ và cả một chút may mắn vì đã không đắc tội với hắn. Có một đồng đội mạnh mẽ đến mức yêu nghiệt như vậy, chuyến đi này có lẽ sẽ an toàn hơn họ tưởng tượng rất nhiều.
Lãnh Mặc không để ý đến phản ứng của hai người kia. Hắn đi đến bên xác tên cầm đầu Khiếu Nguyệt Tông, thản nhiên lấy đi Túi Trữ Vật của hắn ta. Sau đó, hắn quay lại chỗ cây Thất Diệp Hỏa Liên, ra hiệu cho Tiểu Đan Đồng: "Thu hái đi."
Tiểu Đan Đồng lúc này mới hoàn hồn, vội vàng gật đầu, run rẩy tiến hành thu hái linh dược quý giá. Trần Mặc thì đứng bên cạnh cảnh giới, ánh mắt nhìn Lãnh Mặc đầy phức tạp. Hắn biết, từ giờ trở đi, vai trò chủ đạo trong nhóm ba người này đã hoàn toàn thuộc về Lãnh Mặc rồi.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới