Lãnh Mặc rời khỏi Bình Dương Thành, hướng về phía tây nam, nơi có Hắc Phong Sơn Mạch. Hắn không đi cùng dòng người đang đổ về đó mà chọn một con đường nhỏ hơn, vắng vẻ hơn, cố gắng giữ bí mật hành tung.
Càng đến gần Hắc Phong Sơn Mạch, hắn càng cảm nhận được không khí trở nên nặng nề và áp lực hơn. Âm khí và ma khí trong không khí tuy không bằng Hắc Phong Hạp nhưng cũng khá nồng đậm. Dọc đường đi, hắn thấy ngày càng nhiều tu sĩ với đủ loại trang phục, khí tức khác nhau, đều đang hướng về cùng một phía. Có những nhóm tu sĩ chính đạo với vẻ mặt nghiêm nghị, có những kẻ ma tu với khí tức âm lãnh, và đông đảo nhất là các tán tu với ánh mắt đầy tham lam và cảnh giác.
Không khí tranh đoạt và nguy hiểm dường như đã bao trùm cả khu vực này trước khi Ma Uyên thực sự mở ra. Lãnh Mặc thậm chí còn chứng kiến vài vụ xung đột nhỏ giữa các nhóm tu sĩ khác nhau vì tranh giành chỗ nghỉ chân hoặc đơn giản là nhìn nhau không vừa mắt. Hắn chỉ lạnh lùng lướt qua, không can dự.
Sau hai ngày di chuyển, hắn đã đến được chân núi Hắc Phong Sơn Mạch. Dãy núi này quả thực hùng vĩ và hiểm trở, những ngọn núi đá đen sừng sững nối liền nhau, cây cối thưa thớt và mang màu sắc u ám. Từ xa, hắn đã có thể nhìn thấy một khu vực trên sườn núi phía xa bị bao phủ bởi một tầng sương mù màu đen kịt, dày đặc, từ đó tỏa ra ma khí kinh người và những dao động không gian bất ổn.
Đó chắc chắn là vị trí của Ma Uyên!
Xung quanh khu vực chân núi đã có rất nhiều tu sĩ tụ tập, dựng trại tạm thời, tạo thành một khu chợ trời hỗn loạn. Tiếng người mặc cả, tiếng binh khí va chạm, tiếng yêu thú gầm gừ (một số tu sĩ mang theo linh thú hoặc tọa kỵ) vang lên không ngớt.
Lãnh Mặc hòa mình vào đám đông, cố gắng không gây chú ý, lặng lẽ quan sát và thu thập thêm thông tin.
Hắn biết được rằng Ma Uyên này dường như vẫn chưa hoàn toàn ổn định, lối vào lúc ẩn lúc hiện, ma khí bên trong cực kỳ cuồng bạo. Đã có một vài tu sĩ Trúc Cơ Kỳ liều lĩnh xông vào thăm dò nhưng đều một đi không trở lại, hoặc trở ra với thương tích đầy mình và vẻ mặt hoảng sợ.
Các thế lực lớn như Thiên Kiếm Môn và một vài tông môn, gia tộc khác đang cố gắng liên thủ để tìm cách ổn định lối vào hoặc ít nhất là thăm dò rõ hơn tình hình bên trong trước khi cho phép người vào hàng loạt. Nhưng sự hỗn loạn và lòng tham của đám đông tán tu khiến việc quản lý trở nên cực kỳ khó khăn.
Lãnh Mặc không vội vàng. Hắn biết những nơi như Ma Uyên thường ẩn chứa nguy hiểm khó lường. Hắn cần phải kiên nhẫn chờ đợi thời cơ thích hợp nhất, khi lối vào ổn định hơn và tình hình bên trong rõ ràng hơn một chút. Trong thời gian chờ đợi, hắn có thể tiếp tục tu luyện và quan sát động tĩnh của các thế lực khác.
Hắn tìm một vị trí kín đáo trên sườn núi gần đó, tự mình đào một cái hang động đơn giản để làm nơi trú ẩn tạm thời, bắt đầu trạng thái tĩnh tu chờ thời.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ