Chương 250 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Tại một nơi xa xôi khác, không thuộc Triệu quốc, mà là ở trung tâm của Vực Giới Tu Chân rộng lớn hơn nhiều - Dược Vương Cốc.

Đây là một thánh địa luyện đan nổi tiếng khắp Vực Giới, nơi quy tụ những Luyện Đan Sư tài ba nhất và sở hữu vô số linh dược quý hiếm. Dược Vương Cốc không trực tiếp tham gia vào tranh bá thế lực, nhưng địa vị lại siêu nhiên, được tất cả các tông môn lớn kính nể vài phần.

Trong một tòa đan phòng được bảo vệ nghiêm ngặt nhất, tỏa ra mùi thuốc thơm ngát và linh khí nồng đậm, một thiếu nữ dung mạo tuyệt mỹ, khí chất thanh cao thoát tục như tiên tử đang ngồi bên một lò luyện đan màu tím huyền ảo. Nàng mặc bộ váy dài màu xanh nhạt, mái tóc đen nhánh như thác đổ, đôi mắt trong veo như nước hồ thu, nhưng lại ẩn chứa sự thông tuệ và một nỗi buồn man mác khó tả.

Nàng chính là Mộc Thanh Loan, đích nữ của Cốc chủ Dược Vương Cốc đương nhiệm, một thiên tài luyện đan hiếm có ngàn năm, tu vi cũng đã đạt đến Kim Đan Kỳ đỉnh phong dù tuổi đời còn rất trẻ.

Lúc này, nàng đang cẩn thận khống chế Đan Hỏa màu xanh biếc, luyện chế một loại đan dược cực kỳ phức tạp và quý giá – Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, loại đan dược có khả năng cứu mạng cả tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trong gang tấc.

Quá trình luyện đan đòi hỏi sự tập trung tuyệt đối, nhưng trong đầu Mộc Thanh Loan thỉnh thoảng lại hiện lên một hình ảnh mơ hồ từ ký ức sâu thẳm. Đó là hình ảnh một trận chiến kinh thiên động địa ở một vùng tinh vực xa xôi, hỗn loạn. Nàng thấy một bóng người nam tử bá đạo, ngạo nghễ, người phủ lân phiến đen tuyền, đang chiến đấu chống lại vô số cường địch. Rồi nàng thấy hắn bị phản bội, bị những người thân cận nhất đâm lén, ánh mắt hắn lúc đó tràn ngập sự phẫn nộ, không cam lòng và cả một tia tuyệt vọng...

Mỗi lần nhớ lại hình ảnh đó, trái tim Mộc Thanh Loan lại khẽ nhói đau một cách khó hiểu. Nàng không biết tại sao mình lại có ký ức kỳ lạ này. Nó giống như một giấc mơ lặp đi lặp lại, lại giống như một đoạn ký ức bị phong ấn từ kiếp nào đó. Nàng đã từng hỏi phụ thân và các trưởng bối trong Cốc, nhưng không ai có thể giải thích được.

Nàng chỉ biết rằng, bóng hình nam tử kia, dù mơ hồ, lại luôn ám ảnh tâm trí nàng, khiến nàng cảm thấy một sự gắn kết và thương cảm kỳ lạ. Nàng mơ hồ cảm nhận được hắn vẫn chưa thực sự biến mất, linh hồn hắn dường như vẫn còn tồn tại ở một nơi nào đó xa xôi, đang phải trải qua vô vàn khổ cực...

"Ngươi... rốt cuộc là ai?" Mộc Thanh Loan khẽ thở dài, tập trung tâm trí trở lại vào việc luyện đan. Nàng biết mình không thể để những cảm xúc không rõ ràng này ảnh hưởng đến việc quan trọng. Nàng cần phải luyện thành Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, không chỉ để nâng cao đan đạo, mà còn vì một mục đích khác sâu xa hơn mà chỉ mình nàng biết.

Có lẽ một ngày nào đó, viên đan dược này sẽ có thể cứu được một người nào đó... người trong ký ức mơ hồ kia chăng?

Đăng nhận xét