Chương 303 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Thạch Sơn là người hoàn hồn trước. Hắn kéo tay A Mộc đang còn run rẩy, bước tới trước mặt Lãnh Mặc, dù rất sợ hãi nhưng vẫn cố gắng cúi người hành lễ theo tập tục của bộ tộc.

"Đa... đa tạ tiền bối đã ra tay cứu giúp! Ân cứu mạng này, Thạch Sơn và A Mộc cả đời không quên!" Giọng hắn vẫn còn hơi run, nhưng đã thể hiện rõ sự biết ơn.

Lãnh Mặc chỉ khẽ gật đầu, không nói gì. Hắn nhìn hai người họ từ trên xuống dưới, đánh giá tình trạng vết thương. Cả hai đều bị vài vết thương ngoài da và tiêu hao linh lực khá nhiều, nhưng không quá nghiêm trọng.

"Các ngươi tên là Thạch Sơn và A Mộc?" Hắn hỏi, giọng đều đều.

"Vâng... vâng ạ." Thạch Sơn vội đáp. "Tiểu đệ là Thạch Sơn, đây là muội muội A Mộc. Bọn tiểu đệ thuộc bộ tộc Hắc Thạch ở sâu trong rừng này."

"Tại sao lại bị bọn chúng truy đuổi?" Lãnh Mặc hỏi tiếp, ánh mắt nhìn vào cái giỏ tre nhỏ mà A Mộc đang ôm chặt trong lòng. Hắn cảm nhận được bên trong có một luồng linh khí huyết sắc khá đặc biệt.

Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Thạch Sơn lại trở nên căng thẳng. Hắn nhìn A Mộc, rồi lại nhìn Lãnh Mặc, có chút do dự. A Mộc thì cúi đầu xuống thấp hơn, không dám nhìn thẳng vào Lãnh Mặc.

Lãnh Mặc thấy thái độ của họ, cũng không ép hỏi. Hắn chỉ nói: "Nếu không muốn nói cũng không sao. Vết thương của các ngươi cần xử lý. Tìm một nơi nghỉ ngơi trước đã."

Hắn không đề nghị giúp họ chữa thương, cũng không hỏi thêm về Xích Huyết Linh Chi. Hắn chỉ đưa ra một đề nghị thực tế.

Thạch Sơn nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm. Hắn cũng đang lo lắng không biết nên nói thế nào. Hắn gật đầu lia lịa: "Vâng, vâng, tiền bối nói phải. Mời tiền bối đi theo bọn tiểu đệ, phía trước không xa có một sơn động bọn tiểu đệ thường dùng để nghỉ chân."

Hắn dẫn đường, A Mộc lặng lẽ đi theo sau, thỉnh thoảng lại len lén ngước nhìn bóng lưng Lãnh Mặc với ánh mắt phức tạp. Nàng vừa sợ hãi sự lạnh lùng và tàn nhẫn của hắn, lại vừa biết ơn vì hắn đã cứu mạng hai huynh muội. Cảm giác này thật khó tả.

Lãnh Mặc đi theo sau cùng, giữ một khoảng cách nhất định. Hắn không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ quan sát hai người họ và môi trường xung quanh. Hắn đang suy nghĩ xem nên làm gì tiếp theo. Cứu họ chỉ là hành động nhất thời do chấp niệm. Hắn không có ý định dây dưa quá lâu với họ. Nhưng sự giống nhau của A Mộc vẫn khiến hắn không thể hoàn toàn bỏ mặc. Có lẽ hắn nên đi cùng họ một đoạn, tìm hiểu thêm một chút? Ít nhất là xác nhận xem sự giống nhau này chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên hay có ẩn tình gì khác.

Đăng nhận xét