Sau sự kiện mảnh vỡ phản ứng với A Mộc, Lãnh Mặc càng thêm quyết tâm tìm hiểu về những bí ẩn xung quanh cô bé và mảnh vỡ kỳ lạ kia. Hắn bắt đầu dành nhiều thời gian hơn để tìm kiếm các ghi chép cổ xưa của bộ tộc Hắc Thạch hoặc các bộ tộc lân cận.
Hắn hỏi Thạch Lỗi và các vị trưởng lão về lịch sử của bộ tộc, về những truyền thuyết cổ xưa liên quan đến Nam Man Hoang Vực, đặc biệt là về những di tích, sơn động bí mật hoặc những ký tự, hoa văn cổ lạ thường.
Thạch Lỗi và các trưởng lão tuy có chút ngạc nhiên trước sự quan tâm bất ngờ của Lãnh Mặc đối với những chuyện cổ xưa này, nhưng vì sự kính trọng và biết ơn đối với hắn, họ vẫn nhiệt tình cung cấp những gì họ biết.
Họ kể rằng bộ tộc Hắc Thạch đã sinh sống ở thung lũng này từ rất lâu đời, tổ tiên của họ cũng chỉ là những người săn bắn bình thường. Về quả trứng "Thần Hỏa Chi Noãn", họ chỉ biết là do một vị tổ tiên may mắn tìm thấy trong một lần đi săn ở sâu trong núi, không rõ lai lịch cụ thể. Họ cũng không có nhiều ghi chép thành văn, lịch sử và truyền thuyết chủ yếu được truyền miệng qua các thế hệ.
Tuy nhiên, đại trưởng lão râu tóc bạc trắng lại cung cấp cho Lãnh Mặc một thông tin khá thú vị. Lão nói rằng ở phía tây của thung lũng Hắc Thạch, cách khoảng một ngày đường, có một khu di tích cổ xưa bị bỏ hoang, người trong tộc gọi là "Thạch Lâm Cấm Địa". Nơi đó tương truyền là tàn tích của một bộ tộc Vu Cổ hùng mạnh đã biến mất từ lâu. Bên trong có rất nhiều cột đá khắc những hoa văn và ký tự cổ xưa kỳ lạ, không ai hiểu được ý nghĩa. Nơi đó cũng ẩn chứa nhiều nguy hiểm, yêu thú và cạm bẫy, nên người trong tộc Hắc Thạch rất ít khi dám bén mảng đến.
"Ký tự và hoa văn cổ xưa?" Lãnh Mặc nghe vậy, trong lòng khẽ động. Có lẽ những hoa văn trên mảnh vỡ màu đen kia có thể tìm thấy ở Thạch Lâm Cấm Địa? Hoặc ít nhất, hắn có thể tìm được những manh mối liên quan đến loại văn tự cổ đại đó?
Hắn quyết định sẽ đến Thạch Lâm Cấm Địa một chuyến.
Hắn nói với Thạch Lỗi và đại trưởng lão về ý định của mình, nói rằng hắn muốn đến đó tìm kiếm một vài loại dược liệu đặc biệt hoặc cơ duyên tu luyện.
Thạch Lỗi và đại trưởng lão nghe xong có chút lo lắng. "Mặc tiền bối, Thạch Lâm Cấm Địa rất nguy hiểm, nhiều năm qua không ít thợ săn và cả tu sĩ bên ngoài mạo hiểm vào đó đều một đi không trở lại." Đại trưởng lão khuyên can. "Nơi đó tương truyền còn có lời nguyền của bộ tộc Vu Cổ..."
Lãnh Mặc chỉ mỉm cười nhạt: "Không sao. Ta tự biết lượng sức. Chỉ là đi xem xét một chút thôi." Hắn đã quyết, không ai cản được.
Thấy không thể khuyên can, Thạch Lỗi đành nói: "Nếu Mặc tiền bối đã quyết, vậy để Thạch Sơn đi cùng người. Nó tuy tu vi không cao, nhưng cũng thông thuộc địa hình khu vực đó, có thể dẫn đường và giúp đỡ người một chút."
Lãnh Mặc suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý. Có người dẫn đường cũng tốt, tiết kiệm được thời gian tìm kiếm. Hơn nữa, Thạch Sơn tính tình thật thà, không gây nhiều phiền phức.
Thế là, Lãnh Mặc chuẩn bị một chút rồi cùng Thạch Sơn rời khỏi bộ tộc Hắc Thạch, lên đường tiến về phía tây, hướng đến Thạch Lâm Cấm Địa đầy bí ẩn và nguy hiểm. A Mộc muốn đi cùng nhưng bị Lãnh Mặc từ chối, bảo nàng ở lại chăm sóc tộc trưởng và đợi họ trở về.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới