Chương 324 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Hành trình đến Thạch Lâm Cấm Địa mất khoảng gần một ngày đường. Địa hình càng về phía tây càng trở nên hiểm trở hơn, rừng rậm hơn, yêu thú cũng xuất hiện thường xuyên và mạnh mẽ hơn. Nhưng với Lãnh Mặc đi cùng, Thạch Sơn gần như không gặp phải nguy hiểm gì đáng kể. Mọi yêu thú cản đường đều bị Lãnh Mặc giải quyết một cách nhanh gọn.

Thạch Sơn vừa dẫn đường vừa không ngừng cảm thán thực lực thâm sâu khó lường của Lãnh Mặc. Đồng thời, hắn cũng kể thêm cho Lãnh Mặc nghe những truyền thuyết mà hắn biết về Thạch Lâm Cấm Địa.

Tương truyền, bộ tộc Vu Cổ từng sống ở đây có khả năng điều khiển sức mạnh của đá và đất, lại có thể sử dụng các loại vu thuật, chú ngữ cổ xưa cực kỳ lợi hại. Nhưng không biết vì sao họ lại đột ngột biến mất, chỉ để lại khu di tích đá khổng lồ và lời đồn về những lời nguyền đáng sợ. Có người nói họ đã đắc tội với thần linh nên bị trừng phạt, có người lại nói họ đã di cư đến một nơi khác hoặc bị kẻ thù hùng mạnh hơn tiêu diệt.

Cuối cùng, hai người cũng đến được rìa của Thạch Lâm Cấm Địa. Hiện ra trước mắt họ là một cảnh tượng khá kỳ lạ và có phần rờn rợn. Một khu rừng đá rộng lớn trải dài tít tắp, với vô số cột đá khổng lồ, hình thù kỳ dị, đứng sừng sững như những người lính canh gác cổ xưa. Những cột đá này có màu xám trắng, bề mặt phủ đầy rêu phong và dây leo, nhưng vẫn có thể nhìn thấy những đường nét hoa văn và ký tự cổ xưa được khắc sâu vào bên trong.

Không khí ở đây tĩnh lặng đến đáng sợ, không nghe thấy tiếng chim hót hay côn trùng kêu, chỉ có tiếng gió rít qua các khe đá tạo thành những âm thanh ma quái. Một luồng khí tức hoang vu, cổ xưa và có phần áp lực bao trùm lấy toàn bộ khu vực.

"Mặc tiền bối, đây chính là Thạch Lâm Cấm Địa." Thạch Sơn chỉ về phía trước, giọng có chút run rẩy. "Chúng ta... có nên vào trong không ạ?" Dù đã đến đây vài lần trước đó (chỉ ở rìa ngoài), nhưng mỗi lần đến hắn đều cảm thấy bất an.

Lãnh Mặc không trả lời ngay. Hắn đứng ở rìa rừng đá, dùng linh thức cẩn thận dò xét vào bên trong. Rừng đá này cực kỳ rộng lớn, địa hình phức tạp như một mê cung. Linh thức của hắn cũng bị một lực lượng vô hình nào đó cản trở, không thể dò xét được quá xa. Hắn cảm nhận được bên trong ẩn chứa nhiều luồng khí tức nguy hiểm, có cả yêu thú mạnh mẽ và cả những dao động năng lượng kỳ lạ giống như cạm bẫy hoặc cấm chế cổ xưa.

Nhưng đồng thời, hắn cũng cảm nhận được, sâu bên trong rừng đá, dường như có một vài nơi có khắc những hoa văn và ký tự giống hệt với mảnh vỡ màu đen kia!

"Vào trong xem sao." Lãnh Mặc quyết định. "Ngươi chỉ cần dẫn đường đến những nơi ngươi biết có cột đá khắc chữ thôi. Gặp nguy hiểm cứ để ta lo."

Thạch Sơn nghe vậy, dù hơi sợ nhưng vẫn gật đầu tuân lệnh. Hắn lấy lại can đảm, dẫn Lãnh Mặc bắt đầu tiến vào bên trong khu rừng đá bí ẩn.

Đăng nhận xét