Chương 349 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Thạch Sơn vội vàng quay về làng, lòng như lửa đốt. Hắn tìm đến nhà sàn nơi Lãnh Mặc đang bế quan, do dự một lúc rồi cũng lấy hết can đảm gõ cửa.

"Mặc đại ca! Mặc đại ca! Là ta, Thạch Sơn đây! Có chuyện khẩn cấp muốn báo!" Hắn gọi nhỏ, giọng đầy lo lắng.

Bên trong nhà sàn, Lãnh Mặc đang trong giai đoạn cuối của việc hấp thu Hồn Tinh. Nghe tiếng gọi của Thạch Sơn, hắn khẽ nhíu mày, nhưng cũng dừng lại việc tu luyện. Hắn cảm nhận được sự lo lắng trong giọng nói của Thạch Sơn, biết chắc có chuyện không hay xảy ra.

Hắn mở cửa ra. "Chuyện gì?"

Thạch Sơn thấy Lãnh Mặc, vội vàng kể lại cuộc trò chuyện mà hắn vừa nghe được của đám thanh niên kia, không dám bỏ sót chi tiết nào. Hắn vừa kể vừa tỏ ra vô cùng tức giận và xấu hổ thay cho bộ tộc mình.

"Mặc đại ca, thật xin lỗi người! Bọn họ... bọn họ đúng là không biết tốt xấu!" Thạch Sơn áy náy nói. "Người yên tâm, ta nhất định sẽ đi nói với cha và đại trưởng lão để trừng trị bọn họ!"

Lãnh Mặc nghe xong, vẻ mặt vẫn không chút thay đổi, lạnh lùng đến đáng sợ. Nhưng trong mắt hắn lại lóe lên một tia hàn quang cực nhỏ. Lũ ruồi bọ ngu xuẩn này lại dám có ý đồ với hắn sao? Đúng là tự tìm đường chết!

Tuy nhiên, hắn cũng không hề tức giận hay bất ngờ. Chuyện này hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn. Lòng người vốn hiểm ác, ở đâu cũng có kẻ tham lam, đố kỵ. Hắn không thể mong đợi tất cả mọi người đều tốt bụng và biết ơn như Thạch Lỗi hay lão tộc trưởng được.

"Không cần nói với ai cả." Lãnh Mặc đột nhiên lên tiếng, ngăn Thạch Sơn lại.

"Tại... tại sao ạ?" Thạch Sơn ngạc nhiên.

"Chuyện nhỏ này không cần làm lớn." Lãnh Mặc nói, giọng đều đều. "Cứ để bọn họ tự tìm đến. Ta muốn xem bọn họ định giở trò gì."

Hắn muốn nhân cơ hội này để "lập uy" một lần nữa, để cho những kẻ có ý đồ xấu trong bộ tộc biết rằng hắn không phải là người dễ chọc vào. Đồng thời, hắn cũng muốn xem phản ứng của Thạch Lỗi và các vị trưởng lão khi chuyện này xảy ra. Đây cũng là một cách để hắn đánh giá mức độ tin cậy của bộ tộc Hắc Thạch.

Thạch Sơn nghe Lãnh Mặc nói vậy, có chút lo lắng nhưng cũng hiểu được ý của hắn. Hắn gật đầu: "Nếu Mặc đại ca đã nói vậy... Nhưng người nhất định phải cẩn thận! Bọn chúng tuy thực lực không bằng người, nhưng rất gian xảo và liều lĩnh."

"Ta biết rồi." Lãnh Mặc đáp. "Ngươi về đi. Cứ coi như không biết gì cả."

Thạch Sơn dạ một tiếng rồi lưu luyến rời đi, trong lòng vẫn không yên. Hắn quyết định sẽ âm thầm theo dõi đám người kia, nếu bọn họ thực sự dám làm gì bất lợi với Mặc đại ca, hắn nhất định sẽ không đứng nhìn.

Lãnh Mặc nhìn theo bóng Thạch Sơn rời đi, khóe miệng lại nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo. "Muốn thử ta sao? Được thôi. Để xem các ngươi có bao nhiêu bản lĩnh." Hắn quay vào nhà sàn, tiếp tục quá trình tu luyện cuối cùng, nhưng tâm thần đã đề phòng cao độ, chờ đợi "khách không mời" tìm đến.

Đăng nhận xét