Tại Lam gia Dược Phường.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Tiểu Hà, Lam Nhược Y có đến gặp mẫu thân của mình, Lam phu nhân – người đang quản lý phần lớn công việc của gia tộc và Dược Phường.
Lam phu nhân là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp, đoan trang nhưng cũng rất sắc sảo và có bản lĩnh. Bà nghe con gái kể lại chuyện nhận một cô bé mồ côi tên Tiểu Hà vào làm tạp dịch theo lời giới thiệu của một "Mặc Khách", trong lòng không khỏi có chút nghi ngờ.
"Nhược Y, con từ trước đến nay làm việc luôn cẩn thận, sao lần này lại dễ dàng tin tưởng một người lạ mặt như vậy?" Lam phu nhân nhẹ nhàng hỏi, ánh mắt nhìn con gái đầy dò xét. "Một cô bé mồ côi lưu lạc từ phương nam đến, lại còn được một người tự xưng là 'Mặc Khách' gửi gắm? Chuyện này có chút kỳ lạ."
Lam Nhược Y biết không thể giấu được mẫu thân, nhưng nàng cũng không muốn nói ra suy đoán của mình về thân phận thực sự của Lãnh Mặc. Nàng chỉ nói: "Thưa mẫu thân, con thấy cô bé Tiểu Hà đó rất đáng thương, lại có vẻ lanh lợi, thật thà. Vị Mặc Khách kia tuy con không biết rõ lai lịch, nhưng nhìn qua thư và tín vật, có lẽ cũng không phải người xấu. Con chỉ muốn giúp đỡ cô bé một chút thôi ạ."
Nàng đưa miếng ngọc bội có chữ "Mặc" cho mẫu thân xem. Lam phu nhân cầm lấy miếng ngọc bội, xem xét kỹ lưỡng. Bà cũng nhận ra nét khắc chữ kia rất đặc biệt, không giống chữ viết thông thường, ẩn chứa một loại khí thế sắc bén, nội liễm. Bà lại nhớ đến lời con gái kể về thiếu niên Luyện Khí Kỳ bí ẩn đã từng giúp đỡ nàng ở Thanh Thạch Trấn.
"Người 'Mặc Khách' này... có phải là thiếu niên Lãnh Mặc mà con từng kể không?" Lam phu nhân đột nhiên hỏi.
Lam Nhược Y giật mình, không ngờ mẫu thân lại đoán được. Nàng hơi cúi đầu, ấp úng: "Con... con cũng không chắc lắm..."
Lam phu nhân nhìn phản ứng của con gái, khẽ thở dài trong lòng. Bà biết con gái mình từ nhỏ đã lương thiện, lại ít khi tiếp xúc với thế giới bên ngoài phức tạp. Xem ra thiếu niên Lãnh Mặc kia đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng con bé.
"Được rồi." Lam phu nhân nói. "Nếu con đã quyết định nhận cô bé đó, vậy thì cứ làm đi. Nhưng phải hết sức cẩn thận, cho người âm thầm để ý hành tung của nó. Chúng ta không thể biết chắc nó có thực sự vô hại hay không, hoặc có kẻ địch nào đang theo dõi nó không."
Bà lại nói thêm: "Còn về thiếu niên Lãnh Mặc kia, mẫu thân nghe nói hắn đã mất tích rất lâu sau khi nhận nhiệm vụ rời tông môn. Bên ngoài lại có nhiều tin đồn không hay về hắn. Con tốt nhất không nên dính líu quá sâu vào chuyện của hắn, tránh rước họa vào thân và ảnh hưởng đến gia tộc."
"Vâng, thưa mẫu thân, con hiểu rồi ạ." Lam Nhược Y đáp, nhưng trong lòng lại có những suy nghĩ riêng. Nàng tin Lãnh Mặc không phải người xấu như lời đồn. Và việc hắn gửi gắm Tiểu Hà đến đây có lẽ cũng có lý do đặc biệt nào đó. Nàng quyết định sẽ âm thầm tìm hiểu thêm về Tiểu Hà và cả những tin tức liên quan đến Lãnh Mặc.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới