Trở lại khu rừng rậm phía đông Nam Man Hoang Vực.
Cuộc chiến giữa Lãnh Mặc và nhóm Man tộc diễn ra nhanh chóng và tàn khốc. Dù đám Man tộc hung hãn và có ưu thế về số lượng, nhưng chênh lệch về thực lực là quá lớn.
Lãnh Mặc như hổ lạc vào bầy dê. Thân pháp hắn quỷ dị, lúc ẩn lúc hiện giữa đám đông. Mỗi lần ra tay đều mang theo sát khí lạnh lẽo.
Băng Tuyệt Chỉ điểm ra, những tên Man tộc Luyện Khí Kỳ lập tức bị đông cứng rồi vỡ nát. Hỏa Cầu Phượng Hoàng ném tới, ngọn lửa thuần dương thiêu đốt bọn họ thành tro bụi, tiếng kêu la thảm thiết vang vọng cả khu rừng. Những luồng kiếm khí Hủy Diệt sắc bén cắt ngang qua, dễ dàng xuyên thủng lớp da thú phòng ngự, chém đứt tứ chi hoặc lấy mạng đối thủ.
Những tên Man tộc Trúc Cơ tầng một, tầng hai cũng không khá hơn là bao. Vũ khí thô sơ và những đòn tấn công bản năng của chúng hoàn toàn không thể gây tổn thương cho Lãnh Mặc. Ngược lại, chỉ cần một đòn phản công của Lãnh Mặc là đủ để tiễn chúng về với tổ tiên.
Chỉ có tên cầm đầu Trúc Cơ tầng hai mặt sẹo là có thể chống đỡ được vài chiêu. Hắn dùng chiếc rìu đá của mình điên cuồng bổ chém, sức mạnh khá lớn, nhưng tốc độ lại quá chậm chạp so với Lãnh Mặc.
Sau khi tiêu diệt hết những tên lâu la khác, Lãnh Mặc mới tập trung đối phó với tên cầm đầu. Hắn không muốn lãng phí thời gian nữa.
"Chết!"
Một tiếng quát lạnh lẽo vang lên. Lãnh Mặc dùng tốc độ cực hạn áp sát tên mặt sẹo, bàn tay phải ngưng tụ Chân Nguyên Băng hàn cực độ, trực tiếp đánh một chưởng vào ngực hắn!
"Rắc!"
Tiếng xương cốt gãy vỡ vang lên. Lồng ngực tên mặt sẹo lõm sâu vào, Chân Nguyên hộ thể bị phá vỡ tan tành. Hàn khí lạnh lẽo xâm nhập vào cơ thể, đông cứng cả nội tạng và máu huyết hắn trong nháy mắt!
Tên mặt sẹo trợn mắt nhìn Lãnh Mặc với vẻ kinh hoàng và không thể tin nổi, rồi cả người hóa thành một pho tượng băng, ngã xuống đất vỡ tan thành từng mảnh.
Chỉ trong vòng chưa đầy một khắc đồng hồ, toàn bộ hơn mười tên Man tộc, bao gồm cả ba kẻ Trúc Cơ Kỳ, đã bị Lãnh Mặc tàn sát sạch sẽ!
A Mộc đứng nép sau gốc cây từ xa nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi, hai tay run rẩy. Nàng lại một lần nữa chứng kiến sự lạnh lùng và tàn nhẫn của Lãnh Mặc khi ra tay giết người. Mặc dù biết hắn làm vậy là để tự vệ và bảo vệ mình, nhưng nàng vẫn không khỏi cảm thấy sợ hãi và có chút xa lạ với hắn.
Lãnh Mặc thu lại khí tức, vẻ mặt vẫn lạnh tanh như cũ. Hắn không có chút cảm xúc nào sau khi giết những kẻ này. Đối với hắn, đây chỉ là việc cần phải làm để loại bỏ phiền phức và nguy hiểm.
Hắn nhanh chóng thu thập chiến lợi phẩm. Đám Man tộc này khá nghèo nàn, không có Túi Trữ Vật, chỉ có vài viên nội đan yêu thú cấp thấp, ít dược liệu lạ và vũ khí thô sơ. Hắn chỉ nhặt lấy những thứ có giá trị một chút, còn lại bỏ đi.
Sau đó, hắn quay lại chỗ A Mộc. "Đi thôi." Hắn nói gọn, như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
A Mộc khẽ gật đầu, cố gắng che giấu sự sợ hãi trong lòng, lặng lẽ đi theo Lãnh Mặc rời khỏi bãi chiến trường đẫm máu.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới