Sau trận tập kích của đám Man tộc, Lãnh Mặc càng thêm cẩn thận hơn trong hành trình. Hắn cố gắng tránh đi vào những khu vực có dấu hiệu của các bộ tộc Man hoang khác, lựa chọn những con đường hẻo lánh và ít người qua lại hơn.
Hai người tiếp tục đi về phía đông. Mục tiêu của Lãnh Mặc là hoàn toàn rời khỏi phạm vi Nam Man Hoang Vực, tiến vào khu vực đồng bằng hoặc các thành trì lớn hơn ở phía đông Triệu quốc. Nơi đó có thể sẽ an toàn hơn và có nhiều cơ hội hơn cho hắn.
Trên đường đi, A Mộc dường như vẫn còn bị ám ảnh bởi trận tàn sát hôm trước, nàng trở nên trầm lặng và ít nói hơn hẳn. Nàng cũng giữ khoảng cách nhất định với Lãnh Mặc, không còn quá thân thiết như những ngày ở bộ tộc Hắc Thạch nữa.
Lãnh Mặc nhận ra sự thay đổi này, nhưng hắn cũng không chủ động giải thích hay an ủi. Hắn biết con đường tu tiên vốn đầy rẫy máu tanh và tàn khốc. Nếu A Mộc muốn đi theo hắn, nàng phải học cách chấp nhận sự thật này. Sự sợ hãi và yếu đuối chỉ khiến nàng dễ dàng trở thành gánh nặng hoặc mục tiêu của kẻ khác.
Hắn vẫn tiếp tục chỉ dạy nàng những kỹ năng sinh tồn cần thiết, nhưng giọng điệu càng thêm nghiêm khắc hơn. Hắn muốn nàng phải tự mình đối mặt và vượt qua nỗi sợ hãi.
Vài ngày sau, khi họ đang đi qua một khu rừng cổ thụ đặc biệt rậm rạp, cây cối ở đây cao lớn lạ thường, thân cây xù xì mang dấu vết thời gian, không khí tràn ngập linh khí Mộc hệ nồng đậm và tinh thuần.
Đang đi, A Mộc đột nhiên dừng lại, khuôn mặt lộ vẻ ngạc nhiên và tò mò. Nàng nhìn về một hướng trong rừng sâu, nơi có một cây cổ thụ khổng lồ nhất, cành lá sum suê tạo thành một mái vòm xanh mướt.
"Mặc đại ca, ở đó... hình như có gì đó..." Nàng khẽ nói, giọng có chút không chắc chắn. "Ta cảm thấy... có một luồng khí tức rất ấm áp... rất thân thuộc..."
Lãnh Mặc cũng dừng lại, dùng linh thức dò xét về hướng A Mộc chỉ. Linh thức hắn mạnh hơn A Mộc rất nhiều, nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường.
Quả thực, tại vị trí cây cổ thụ khổng lồ kia, ẩn sâu bên trong thân cây, có một nguồn năng lượng Mộc hệ cực kỳ tinh thuần và mạnh mẽ đang dao động! Nguồn năng lượng này còn tinh khiết và ẩn chứa Sinh cơ dồi dào hơn cả Mộc Tâm Linh Tủy mà hắn đã hấp thu!
Nhưng điều kỳ lạ hơn là, nguồn năng lượng này dường như đang có một sự cộng hưởng yếu ớt với A Mộc! Chính vì vậy nàng mới có thể cảm nhận được nó từ xa.
"Lại là cảm ứng đặc biệt sao?" Lãnh Mặc nhíu mày. Sự nhạy cảm của A Mộc với các loại năng lượng Mộc hệ hoặc Sinh cơ dường như ngày càng trở nên rõ rệt. Lẽ nào huyết mạch hoặc truyền thừa Vu Cổ của nàng có liên quan mật thiết đến việc điều khiển hoặc cảm nhận sức mạnh tự nhiên?
"Chúng ta đến đó xem sao." Lãnh Mặc quyết định. Hắn cũng rất tò mò về nguồn năng lượng Mộc hệ tinh thuần kia. Nếu có thể thu được nó, sẽ là một trợ lực rất lớn cho việc tu luyện của hắn.
Hai người cẩn thận tiến lại gần cây cổ thụ khổng lồ. Càng đến gần, luồng Sinh cơ và linh khí Mộc hệ càng trở nên nồng đậm, khiến tinh thần người ta sảng khoái lạ thường. Cây cổ thụ này rõ ràng không phải là cây bình thường, có lẽ đã tồn tại hàng vạn năm, hấp thu tinh hoa đất trời mới hình thành nên nguồn năng lượng đặc biệt bên trong.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới