Vân Tiêu Các, Lam gia Dược Phường.
Tiểu Hà đã ở lại Lam gia được hơn một tháng. Nàng làm việc rất chăm chỉ, ngoan ngoãn, lại thật thà, nên rất được lòng mọi người, từ Lam Nhược Y, Lam phu nhân cho đến các tiểu nhị, nha hoàn khác trong phủ. Nàng cũng dần quen với cuộc sống mới, nỗi đau mất ông và những ký ức đáng sợ ở Vĩnh An cũng nguôi ngoai phần nào.
Lam Nhược Y đối xử với Tiểu Hà rất tốt, coi nàng như muội muội nhỏ, thường xuyên quan tâm hỏi han, thỉnh thoảng còn dạy nàng đọc chữ, nhận biết thêm các loại dược liệu đơn giản. Lam phu nhân tuy bề ngoài nghiêm khắc nhưng cũng ngầm quan tâm đến cô bé đặc biệt này.
Tuy nhiên, Lam Nhược Y vẫn không ngừng tìm hiểu về thân phận thực sự của Tiểu Hà và mối liên hệ giữa nàng với Lãnh Mặc. Nàng đã khéo léo hỏi chuyện Tiểu Hà vài lần, nhưng Tiểu Hà cũng chỉ biết mình là cô nhi theo ông đi bán thuốc dạo, gặp được Lãnh đại ca ở Vĩnh An sau khi ông mất. Nàng không hề biết gì về lai lịch của mình trước đó.
Vào một ngày, khi Tiểu Hà đang phụ giúp Lam Nhược Y phân loại một lô dược liệu mới nhập về từ phương nam, nàng vô tình làm rơi chiếc kẹp tóc bằng gỗ đào cũ kỹ mà nàng luôn mang theo bên người.
Lam Nhược Y cúi xuống nhặt giúp nàng. Khi nhìn thấy chiếc kẹp tóc đơn sơ nhưng được chạm khắc khá tinh xảo đó, nàng khẽ "A" lên một tiếng ngạc nhiên.
"Chiếc kẹp tóc này... sao trông quen vậy?" Lam Nhược Y lẩm bẩm. Nàng có cảm giác đã từng nhìn thấy một chiếc kẹp tóc y hệt như vậy ở đâu đó rồi.
Nàng cố gắng nhớ lại. Đúng rồi! Là trong một lần nàng đến thăm tiểu viện của Lãnh Mặc trước đây (khi hắn còn ở nội môn), nàng đã thoáng thấy trên bàn hắn có đặt một vật gì đó bằng gỗ, hình dáng rất giống chiếc kẹp tóc này! Lúc đó nàng không để ý kỹ, chỉ nghĩ là vật trang trí bình thường. Nhưng giờ nhìn lại, sự giống nhau này thật kỳ lạ.
"Tiểu Hà, chiếc kẹp tóc này là của ai tặng muội vậy?" Lam Nhược Y hỏi, giọng có chút tò mò.
Tiểu Hà nhận lại chiếc kẹp tóc, ôm chặt vào lòng. "Dạ... đây là vật duy nhất ông nội để lại cho ta ạ. Ông nói... đây là của cha mẹ ta... để lại trước khi mất..." Giọng nàng có chút buồn bã.
"Cha mẹ muội sao?" Lam Nhược Y càng thêm nghi ngờ. "Muội có nhớ gì về cha mẹ mình không?"
Tiểu Hà lắc đầu, mắt hoe đỏ. "Ta không nhớ gì cả... Ông nội nói ta còn rất nhỏ khi cha mẹ mất..."
Lam Nhược Y nhìn chiếc kẹp tóc, rồi lại nhìn Tiểu Hà, trong lòng dấy lên một suy đoán táo bạo nhưng lại có vẻ hợp lý: Lẽ nào... chiếc kẹp tóc này là do chính Lãnh Mặc làm? Hay nó là vật của người thân nào đó của hắn? Mà Tiểu Hà... liệu có mối liên hệ huyết thống nào đó với hắn không? Điều này có thể giải thích tại sao hắn lại đặc biệt quan tâm và gửi gắm nàng đến đây?
Suy đoán này quá mức kinh người, nhưng lại có vẻ giải thích được nhiều điều bí ẩn xung quanh Lãnh Mặc và Tiểu Hà. Lam Nhược Y quyết định sẽ tìm hiểu kỹ hơn về chiếc kẹp tóc này và cả những ký ức mơ hồ của Tiểu Hà. Có lẽ đây chính là manh mối quan trọng để tìm ra sự thật.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới