Chương 381 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Trong khu rừng rậm rạp ở vùng đồi núi chuyển tiếp, cách khe núi nơi Lãnh Mặc chiến đấu với sát thủ áo xanh không quá xa.

A Mộc vẫn đang cắm đầu chạy. Nước mắt sợ hãi và lo lắng lăn dài trên gò má non nớt. Nàng không biết Mặc đại ca thế nào rồi, có thoát được sự truy đuổi của hai kẻ mạnh mẽ kia không. Nàng chỉ biết chạy theo hướng đông nam mà hắn đã chỉ, hy vọng có thể gặp lại hắn ở bờ biển như lời hắn dặn.

Nhưng nàng chỉ là một thiếu nữ bình thường, không có tu vi, lại chưa từng đi xa khỏi bộ tộc. Khu rừng này đối với nàng quá mức rộng lớn và xa lạ. Sau khi chạy được một đoạn khá xa, nàng đã hoàn toàn mất phương hướng.

Nàng mệt lả đi, ngồi bệt xuống một gốc cây, ôm chặt lấy giỏ tre chứa quả trứng Phượng Hoàng, nước mắt lại trào ra. Nàng nhớ cha, nhớ ca ca, nhớ bộ tộc, và cả... nhớ Mặc đại ca. Giờ đây nàng chỉ còn lại một mình giữa nơi rừng thiêng nước độc này, không biết phải đi về đâu.

Quả trứng Phượng Hoàng trong giỏ tre dường như cảm nhận được nỗi buồn và sự sợ hãi của nàng, nó khẽ rung lên, tỏa ra một luồng hơi ấm nhàn nhạt, an ủi nàng.

A Mộc cảm nhận được hơi ấm đó, trong lòng cũng đỡ sợ hãi hơn một chút. Nàng lau nước mắt, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Nàng nhớ lời Lãnh Mặc dạy về cách nhận biết phương hướng, cách tìm nguồn nước, cách phòng tránh nguy hiểm. Nàng biết mình không thể gục ngã ở đây. Nàng phải sống sót, phải tìm được đường ra, phải đợi Mặc đại ca quay lại!

Nghĩ vậy, A Mộc đứng dậy, cố gắng dựa vào những kiến thức ít ỏi đã học được và cả trực giác nhạy bén của mình với tự nhiên, bắt đầu hành trình đơn độc tìm đường sống giữa núi rừng hoang dã. Con đường phía trước đầy rẫy khó khăn và nguy hiểm, nhưng trong đôi mắt trong veo của thiếu nữ đã ánh lên một tia kiên định và trưởng thành hơn.

Đăng nhận xét