Cuộc chiến bùng nổ trong khoảnh khắc. Con Hươu Sừng Đỏ bị trúng tên càng thêm hung dữ, nó lao đến như một cơn lốc nhỏ màu đỏ, cặp sừng nhọn hoắt mang theo kình lực đáng sợ.
"Tránh ra!" Thạch Hổ hét lớn, đẩy Mãnh Tử sang một bên, đồng thời bản thân cũng lăn mình né tránh cú húc trực diện.
"Rầm!" Cặp sừng đỏ đâm sượt qua vị trí Thạch Hổ vừa đứng, cắm sâu vào tảng đá lớn phía sau, làm bắn ra những mảnh vụn đá nhỏ. Sức mạnh kinh người của yêu thú cấp một khiến đám thợ săn không khỏi rùng mình. Nếu cú húc đó trúng người, hậu quả không dám tưởng tượng.
Mãnh Tử vừa tránh được, chưa kịp hoàn hồn thì con hươu đã rút sừng ra khỏi đá, quay đầu lại dùng một chân sau đá hậu cực mạnh. Mãnh Tử vội vàng giơ cây rựa trong tay lên đỡ.
"Keng!" Một tiếng va chạm vang lên. Cây rựa bị đá bật ra khỏi tay Mãnh Tử, cánh tay hắn ta tê rần, cả người bị lực đá đẩy lùi về sau mấy bước, ngã ngồi xuống đất.
Cùng lúc đó, A Ngưu và Thạch Nham cũng đã kích hoạt thành công một cái bẫy dây. Sợi dây thừng siết mạnh vào một chân sau của con hươu. Nhưng con yêu thú gầm lên một tiếng, dùng sức giằng mạnh khiến sợi dây thừng căng như dây đàn, gốc cây dùng để buộc dây cũng rung lên bần bật. Rõ ràng cái bẫy này chỉ có thể cầm chân nó trong giây lát.
Hai người thợ săn cảnh giới ở hai bên sườn cũng dùng giáo dài đâm tới, cố gắng phân tán sự chú ý và gây thêm thương tích cho con hươu. Nhưng bộ lông cứng và lớp da dày của nó khiến những mũi giáo khó lòng đâm sâu, chỉ tạo ra những vết thương ngoài da không đáng kể, càng làm nó thêm điên cuồng.
Tình thế trở nên hỗn loạn. Con Hươu Sừng Đỏ tuy bị thương và bị dây trói chân nhưng vẫn chiến đấu cực kỳ mãnh liệt. Nó liên tục dùng sừng húc, dùng chân đá, cái đuôi cứng như roi quất loạn xạ, khiến đám thợ săn không thể áp sát.
Thạch Hổ nhanh chóng đứng dậy, rút dao găm bên hông, ánh mắt trở nên nghiêm trọng. Hắn biết nếu không nhanh chóng hạ gục con yêu thú này, tình thế sẽ càng trở nên bất lợi. Độc trên mũi tên có lẽ chưa phát huy tác dụng nhiều, hoặc sức đề kháng của yêu thú mạnh hơn hắn nghĩ.
"A Ngưu, Thạch Nham, giữ chặt dây! Những người khác, tấn công vào vết thương trên vai và chân nó!" Thạch Hổ gầm lên chỉ huy, đồng thời lao lên từ bên cạnh, cố gắng tìm cơ hội tấn công vào điểm yếu của con hươu.
Cuộc chiến diễn ra căng thẳng. Tiếng vũ khí va chạm, tiếng gầm rống của yêu thú, tiếng quát tháo của đám thợ săn vang vọng cả một góc rừng. Bụi đất bay mù mịt, lá cây rơi lả tả.
Lãnh Mặc vẫn đứng ở vị trí ban đầu, lạnh lùng quan sát trận chiến hỗn loạn. Hắn thấy rõ sự chật vật của đám thợ săn. Kinh nghiệm của họ không tồi, nhưng sức mạnh cá nhân quá yếu so với yêu thú cấp một. Sự phối hợp cũng chưa thực sự ăn ý, có phần lộn xộn khi đối mặt với sự phản kháng mạnh mẽ của con mồi.
Hắn nhìn con Hươu Sừng Đỏ đang bị vây công. Vết thương trên vai nó đang chảy máu, chân sau bị dây trói khiến nó di chuyển khó khăn hơn. Tuy nhiên, sự hung hãn và sức mạnh của nó vẫn chưa suy giảm nhiều. Cặp sừng đỏ liên tục tạo ra mối đe dọa chết người.
"Nếu cứ tiếp tục thế này, sớm muộn cũng có người bị thương nặng hoặc mất mạng." Lãnh Mặc thầm đánh giá. Hắn không quan tâm đến sống chết của đám thợ săn này, nhưng nếu họ thất bại hoặc tổn thất quá nặng, chuyến đi này của hắn coi như công cốc. Hắn cần máu thịt của con yêu thú này để luyện thể.
Ánh mắt hắn quét qua trận địa hỗn loạn, tìm kiếm thời cơ. Hắn cần một cơ hội, một khoảnh khắc sơ hở của con yêu thú, để có thể ra tay một cách hiệu quả nhất mà không bị nghi ngờ quá nhiều. Hắn không thể công khai sử dụng linh lực, nhưng Luyện Khí tầng hai mang lại cho hắn tốc độ, sức mạnh và sự chính xác vượt xa phàm nhân.
Hắn kiên nhẫn chờ đợi, giống như một con mãng xà đang ẩn mình chờ con mồi lộ ra điểm yếu chí mạng.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới