Chương 25 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Có mục tiêu rõ ràng, Lãnh Mặc bắt đầu âm thầm chuẩn bị cho chuyến đi đến Thanh Thạch Trấn. Hắn biết mình không có nhiều thời gian, buổi tuyển chọn đệ tử của Vân Tiêu Các chỉ còn khoảng một tháng nữa, và hắn cần ít nhất năm ngày để đi đến đó, chưa kể những rủi ro và trì hoãn có thể xảy ra trên đường.

Ưu tiên hàng đầu vẫn là nâng cao thực lực. Mỗi ngày, hắn đều ép bản thân tu luyện đến cực hạn, cố gắng hấp thu từng tia linh khí mỏng manh, tôi luyện thân thể bằng Thạch Phu Công, mong muốn có thể chạm đến ngưỡng cửa Luyện Khí tầng bốn trước khi khởi hành. Dù biết là rất khó khăn trong điều kiện thiếu thốn này, nhưng mỗi chút thực lực tăng thêm đều là một phần bảo đảm an toàn cho chuyến đi.

Bên cạnh việc tu luyện, hắn bắt đầu chuẩn bị những vật dụng cần thiết. Hắn dùng phần thịt hươu và thịt thú rừng đổi được từ Thạch Hổ để làm thịt khô, một loại lương thực dự trữ quan trọng cho chuyến đi dài. Hắn khéo léo dùng da thú chế tạo thêm một cái túi nước lớn hơn và bền hơn. Con dao phay rỉ sét cũng được hắn mài lại cẩn thận trên một phiến đá nhẵn, cố gắng làm nó sắc bén nhất có thể.

Hắn cũng dành thời gian đi vào khu rừng gần thôn, không phải để săn bắn mà là để tìm kiếm thêm các loại thảo dược hữu dụng. Dựa vào kiến thức dược lý uyên bác từ kiếp trước, dù nhiều loại thảo dược ở Huyền Thiên Đại Lục khác biệt, hắn vẫn nhận ra được một số loại có công dụng cầm máu, giảm đau, giải độc nhẹ hoặc xua đuổi côn trùng. Hắn cẩn thận thu hái, phơi khô và cất giữ chúng.

Đặc biệt, hắn dành sự chú ý đến việc chế tạo một vài "tiểu ngoạn ý" (món đồ chơi nhỏ) phòng thân. Hắn tìm những đoạn tre trúc già và cứng, dùng dao vót thành những chiếc ống nhỏ. Sau đó, hắn tìm kiếm và thu thập gai độc từ một số loại cây cỏ hoặc côn trùng trong rừng (những loại độc tính không quá mạnh nhưng đủ gây tê liệt tạm thời), cẩn thận tẩm chúng lên những mũi tên tre nhỏ xíu tự chế. Hắn tạo ra một cơ chế phóng đơn giản bằng dây thun làm từ ruột thú phơi khô, giấu kín trong tay áo. Đây là một loại ám khí thô sơ, nhưng trong tay hắn, với sự chính xác và khả năng nắm bắt thời cơ, nó có thể trở thành vũ khí gây bất ngờ hiệu quả trong những tình huống nguy cấp.

Mọi sự chuẩn bị đều được Lãnh Mặc tiến hành một cách cực kỳ kín đáo và cẩn trọng. Ban ngày, hắn vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, ít nói, làm những công việc thường nhật như đổi thức ăn, thỉnh thoảng đi dạo hoặc vào bìa rừng, không để lộ bất kỳ dấu hiệu bất thường nào. Chỉ khi màn đêm buông xuống, trong căn nhà tranh tối tăm, hắn mới lặng lẽ thực hiện các công việc chuẩn bị của mình.

Hắn cũng đã có câu trả lời cho Thạch Hổ. Hôm sau khi gặp đoàn thương nhân, hắn đã tìm đến Thạch Hổ. Hắn không từ chối thẳng thừng lời đề nghị gia nhập nhóm, vì làm vậy sẽ khiến Thạch Hổ càng thêm nghi ngờ và đề phòng. Thay vào đó, hắn dùng lời lẽ khéo léo để trì hoãn.

"Đa tạ ý tốt của Hổ ca." Hắn nói với vẻ thành khẩn giả tạo. "Lời đề nghị của Hổ ca thực sự rất hấp dẫn đối với ta. Nhưng ta cảm thấy thực lực bản thân còn quá yếu kém, chưa xứng đáng gia nhập nhóm và nhận sự ưu ái như vậy. Xin Hổ ca cho ta thêm một thời gian để tự mình rèn luyện, khi nào cảm thấy đủ mạnh mẽ hơn, ta nhất định sẽ đến xin gia nhập cùng các huynh đệ."

Câu trả lời này vừa thể hiện sự "tự trọng" và "khiêm tốn", vừa ngầm cho thấy hắn có ý định ở lại thôn thêm một thời gian, làm Thạch Hổ tạm thời yên lòng hơn. Thạch Hổ tuy vẫn còn nghi ngờ, nhưng thấy Lãnh Mặc nói có vẻ hợp lý và thái độ chân thành, gã cũng không tiện ép buộc, chỉ dặn dò vài câu rồi cho qua.

Lãnh Mặc biết đây chỉ là giải pháp tạm thời. Thạch Hổ sẽ không ngừng quan sát hắn. Hắn cần phải hành động nhanh chóng và dứt khoát trước khi gã kịp nhận ra điều gì đó hoặc thay đổi ý định. Thời gian của hắn ở Hoang Thạch Thôn không còn nhiều.

Đăng nhận xét