Chương 39 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Đứng trên sườn đồi thoai thoải ở rìa rừng, Lãnh Mặc lặng lẽ quan sát Thanh Thạch Trấn từ xa. Trấn nhỏ này lớn hơn Hoang Thạch Thôn rất nhiều, có tường đá thấp bao quanh một cách tượng trưng, nhà cửa san sát nhau, đường sá có vẻ rộng rãi hơn. Hắn có thể thấy thấp thoáng bóng người đi lại trên đường, có cả xe ngựa thồ hàng đang di chuyển, tạo nên một khung cảnh nhộn nhịp và có sức sống hơn hẳn cái thôn nghèo khó mà hắn vừa rời đi.

Mục tiêu đã ở ngay trước mắt, nhưng Lãnh Mặc không vội vàng tiến vào. Hắn tìm một vị trí kín đáo hơn trên sườn đồi, có tầm nhìn bao quát xuống trấn, rồi ngồi xuống nghỉ ngơi và điều chỉnh lại trạng thái. Hắn cần phải quan sát thêm tình hình, đồng thời hồi phục linh lực và tinh thần sau chuyến đi dài.

Hắn lấy ra chút thịt khô cuối cùng và uống vài ngụm nước, sau đó nhắm mắt lại, nhập định. Linh lực Luyện Khí tầng ba đỉnh phong trong đan điền đang vận chuyển mạnh mẽ, cảm giác no đủ và căng tức ngày càng rõ rệt. Bình cảnh tầng bốn như một cánh cửa vững chắc đang đóng chặt trước mặt hắn.

Lãnh Mặc quyết định thử một lần nữa xung kích bình cảnh ngay tại đây. Linh khí ở khu vực này tuy không quá nồng đậm nhưng vẫn đủ để hắn bổ sung phần nào sự tiêu hao. Hắn tập trung ý chí, điều động toàn bộ linh lực đã được tích lũy trong năm ngày qua, cô đọng lại thành một mũi dùi sắc bén, hung hăng đâm về phía bức tường vô hình kia.

"Ầm!"

Một lực phản chấn mạnh mẽ dội ngược lại, khiến đan điền hắn rung động, khí huyết hơi nhộn nhạo. Bức tường bình cảnh chỉ hơi lung lay một chút rồi lại vững vàng như cũ.

"Quả nhiên không dễ dàng." Lãnh Mặc khẽ nhíu mày. Bình cảnh từ tầng ba lên tầng bốn khó khăn hơn hắn tưởng tượng khá nhiều. Nó không chỉ đòi hỏi lượng linh lực tích lũy đủ lớn mà dường như còn cần một sự "ngộ" hoặc một chất xúc tác nào đó để phá vỡ.

Hắn không nản lòng, tiếp tục thử thêm vài lần nữa, vận dụng những kinh nghiệm và kỹ xảo xung kích bình cảnh từ kiếp trước mà hắn còn nhớ được. Mỗi lần xung kích đều tiêu hao không ít linh lực và ý chí, nhưng bức tường kia vẫn sừng sững không hề lay chuyển.

Sau gần một canh giờ cố gắng không có kết quả, Lãnh Mặc buộc phải dừng lại. Linh lực trong đan điền đã tiêu hao gần một nửa, tiếp tục cố gắng cũng chỉ lãng phí sức lực và có thể gây tổn thương cho kinh mạch.

"Xem ra cần phải có cơ duyên khác, hoặc phải tích lũy thêm linh lực thật hùng hậu mới có thể cưỡng ép đột phá." Hắn thầm nghĩ. "Việc này không thể vội vàng."

Hắn từ bỏ ý định đột phá ngay lập tức, chuyển sang vận chuyển công pháp để hấp thu linh khí, hồi phục lại lượng linh lực đã tiêu hao. Đồng thời, hắn cũng bắt đầu suy tính kế hoạch tiếp theo khi vào Thanh Thạch Trấn.

Mục tiêu trước mắt là tìm hiểu về buổi tuyển chọn đệ tử của Vân Tiêu Các. Hắn cần biết thời gian, địa điểm cụ thể, yêu cầu tuyển chọn là gì. Sau đó, hắn cần tìm một nơi ở tạm thời, có thể là một khách điếm rẻ tiền hoặc một góc khuất nào đó. Hắn cũng cần tìm cách kiếm một ít tiền hoặc linh thạch để trang trải chi phí và mua sắm những thứ cần thiết, có thể là bán nội đan và da của con Thiết Bối Lang hoặc làm một số công việc lặt vặt nếu cần.

Mọi thứ ở Thanh Thạch Trấn đều còn xa lạ và ẩn chứa những yếu tố bất định. Hắn cần phải hành động thật cẩn trọng, từng bước thăm dò, không thể để lộ thân phận hay thực lực quá sớm. Dù đã đến gần đích, nhưng thử thách thực sự có lẽ bây giờ mới bắt đầu.

Đăng nhận xét