Khi mặt trời đã hoàn toàn lặn xuống phía tây, để lại những vệt sáng cam đỏ cuối cùng trên đường chân trời, Lãnh Mặc mới kết thúc việc điều tức. Linh lực tiêu hao đã được hồi phục hoàn toàn, tinh thần cũng trở nên tỉnh táo và sắc bén hơn. Dù chưa thể đột phá lên tầng bốn, nhưng trạng thái của hắn đã ở mức tốt nhất có thể.
Màn đêm dần buông xuống, Thanh Thạch Trấn bắt đầu lên đèn. Ánh sáng vàng ấm áp hắt ra từ những ô cửa sổ, tiếng người nói cười và âm thanh sinh hoạt vọng lại từ xa, tạo nên một bức tranh khác hẳn với sự tĩnh lặng chết chóc của Hoang Thạch Thôn hay vẻ âm u hoang dã của khu rừng rậm.
Lãnh Mặc đứng dậy, phủi sạch bụi đất trên người, chỉnh lại hành trang đơn sơ. Hắn nhìn về phía trấn nhỏ đang sáng đèn, ánh mắt không có sự háo hức hay vui mừng của một người vừa thoát khỏi hiểm nguy đến được nơi an toàn. Trong mắt hắn chỉ có sự bình tĩnh, lạnh lẽo và một sự tính toán sâu xa.
Đây không phải là đích đến, mà chỉ là một trạm dừng chân, một bàn đạp mới trên con đường dài vô tận của hắn. Buổi tuyển chọn của Vân Tiêu Các, cơ hội có được công pháp và tài nguyên tu luyện hệ thống, đó mới là mục tiêu cụ thể trước mắt.
Hắn không còn là thiếu niên cô nhi yếu đuối ở Hoang Thạch Thôn nữa. Năm ngày băng rừng đầy nguy hiểm đã tôi luyện hắn thêm một phần, thực lực Luyện Khí tầng ba đỉnh phong cùng kinh nghiệm và thủ đoạn vượt xa cảnh giới cho hắn một chút tự tin để đối mặt với những thử thách mới.
Hắn biết Thanh Thạch Trấn này chắc chắn không phải là nơi hiền hòa. Nơi nào có người, nơi đó có tranh đấu. Nơi nào có tu sĩ, nơi đó càng có nhiều âm mưu và nguy hiểm hơn. Hắn phải luôn giữ vững sự cảnh giác, không tin tưởng bất kỳ ai, chỉ dựa vào chính bản thân mình.
Hít một hơi thật sâu không khí ban đêm mang theo mùi của sự sống và cả những phức tạp của thế giới văn minh, Lãnh Mặc bắt đầu bước xuống sườn đồi, hướng về phía ánh đèn của Thanh Thạch Trấn.
Bóng dáng hắn nhỏ bé, đơn độc giữa màn đêm đang buông xuống, nhưng bước chân lại vững vàng và kiên định. Mỗi bước đi đều mang theo quyết tâm sắt đá và một ý chí không gì lay chuyển nổi.
Ánh sáng của trấn nhỏ phía trước giống như ánh sáng nơi chân trời sau một hành trình dài trong bóng tối. Nhưng Lãnh Mặc biết, đó chỉ là ánh sáng khởi đầu. Con đường hắn phải đi còn xa hơn rất nhiều, và ánh sáng thực sự mà hắn tìm kiếm nằm ở đỉnh cao nhất của vũ trụ, nơi hắn có thể tự tay định đoạt vận mệnh của mình và trả lại tất cả những món nợ máu từ kiếp trước.
Hành trình ở Thanh Thạch Trấn, chính thức bắt đầu.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới