Chương 8 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Lãnh Mặc không hề hay biết về những tính toán của Thạch Hổ. Hắn vẫn tập trung vào việc tu luyện và luyện thể của mình. Mỗi ngày trôi qua, hắn đều cảm nhận được sự tiến bộ, dù là rất nhỏ.

Quá trình hấp thu linh khí ngày càng trở nên thuần thục hơn. Dù linh khí ở Hoang Thạch Thôn vẫn mỏng manh và hỗn tạp, nhưng nhờ khả năng khống chế tinh diệu và sự kiên trì không ngừng nghỉ, lượng linh khí tích lũy trong đan điền hắn cũng dần dần tăng lên.

Việc luyện thể bằng Thạch Phu Công cũng mang lại hiệu quả rõ rệt. Da thịt hắn trở nên săn chắc hơn, sức chịu đựng đau đớn tăng lên đáng kể. Những vết bầm tím do tự đả thương cũng hồi phục nhanh hơn trước. Quan trọng nhất, hắn cảm nhận được khí huyết trong cơ thể lưu thông mạnh mẽ hơn, nền tảng thể chất đang được cải thiện từng chút một.

Khoảng mười ngày sau khi bắt đầu luyện Thạch Phu Công và kiên trì hấp thu linh khí, vào một buổi tối tĩnh lặng, Lãnh Mặc cảm nhận được linh khí trong đan điền đã tích lũy đến một điểm giới hạn. Một cảm giác căng tức quen thuộc báo hiệu thời điểm đột phá sắp đến.

Hắn lập tức dừng việc luyện thể, tập trung toàn bộ tinh thần vào việc đột phá cảnh giới. Hắn cẩn thận điều động toàn bộ linh khí trong đan điền, vận chuyển chúng theo một chu thiên đặc biệt mà hắn tự mình cải tiến dựa trên những công pháp cơ bản trong ký ức, sao cho phù hợp nhất với tình trạng cơ thể hiện tại.

Dòng linh khí như một con suối nhỏ, chảy xiết trong kinh mạch vốn đã được tôi luyện trở nên bền bỉ hơn một chút. Hắn cảm nhận được một lớp màng mỏng vô hình đang ngăn cản dòng chảy linh khí tiến lên một tầng thứ mới. Đó chính là bình cảnh giữa Luyện Khí Kỳ tầng một và tầng hai.

Đối với tu sĩ bình thường, việc đột phá bình cảnh này cũng cần một chút thời gian và sự trợ giúp của đan dược hoặc linh thạch. Nhưng đối với Lãnh Mặc, với kinh nghiệm và khả năng khống chế vượt trội, bình cảnh cấp thấp này không phải là trở ngại quá lớn.

Hắn tập trung ý chí, dồn toàn bộ linh khí thành một mũi nhọn, hung hăng đâm về phía lớp màng mỏng kia.

"Phốc!"

Một tiếng động nhẹ như bong bóng vỡ vang lên từ bên trong cơ thể hắn. Lớp màng mỏng đã bị xuyên thủng. Linh khí trong đan điền lập tức tràn qua, dung lượng tăng lên gần gấp đôi, chất lượng cũng trở nên tinh thuần hơn một bậc.

Luyện Khí Kỳ tầng hai!

Lãnh Mặc chậm rãi mở mắt, thở ra một ngụm trọc khí dài hơn và đen hơn lần trước. Hắn cảm nhận được sức mạnh tăng lên rõ rệt trong cơ thể. Nắm chặt tay lại, hắn có thể nghe thấy tiếng xương khớp kêu răng rắc nhẹ nhưng đầy nội lực. Giờ đây, hắn tự tin có thể đối phó được với một con sói hoang trưởng thành hoặc một người trưởng thành khỏe mạnh bình thường.

Tuy nhiên, niềm vui đột phá chỉ thoáng qua trong đáy mắt hắn rồi lại biến mất, thay vào đó là sự bình tĩnh lạnh lùng. Tầng hai vẫn còn quá yếu. So với cảnh giới Tinh Không Chủ mà hắn từng đạt tới, chút tiến bộ này chẳng khác nào hạt cát giữa sa mạc.

Hắn biết con đường phía trước còn rất dài và gian nan. Hắn không được phép tự mãn hay lơ là dù chỉ một chút. Hắn tiếp tục ngồi xuống, không vội vàng ăn mừng hay nghỉ ngơi, mà bắt đầu củng cố cảnh giới mới, vận chuyển linh khí trong các kinh mạch vừa được mở rộng, đảm bảo nền tảng vững chắc nhất có thể.

Hắn nhớ lại mục tiêu Luyện Khí tầng mười hoàn mỹ mà hắn đã đặt ra. Bước tiến lên tầng hai này chỉ là một bước nhỏ trên con đường dài đó. Để đạt được tầng mười, hắn cần phải tích lũy một lượng linh khí hùng hậu hơn rất nhiều so với tu sĩ bình thường, đồng thời cần phải liên tục tôi luyện, mở rộng và cường hóa kinh mạch, đan điền để có thể chứa đựng được nguồn năng lượng khổng lồ đó.

Quá trình này chắc chắn sẽ còn gian nan và tốn kém hơn nữa. Nhưng Lãnh Mặc không hề chùn bước. Khó khăn chỉ càng làm tăng thêm quyết tâm và sự tàn nhẫn trong hắn.

Đăng nhận xét