Sáng hôm sau, khi Lãnh Mặc đến chỗ Thạch Hổ để đổi thức ăn như thường lệ, hắn lập tức cảm nhận được thái độ khác biệt của đám thợ săn. Không còn những ánh mắt chế giễu hay tò mò lộ liễu, thay vào đó là một sự dè dặt và có phần kiêng nể hơn. Có lẽ khí tức Luyện Khí tầng hai vừa đột phá của hắn, dù yếu ớt, cũng đủ để những phàm nhân nhạy cảm này nhận ra sự khác biệt.
Thạch Hổ cũng không còn vẻ cộc cằn như trước. Hắn đưa cho Lãnh Mặc một phần thịt thú rừng nhiều hơn hẳn mọi khi, thậm chí còn kèm theo vài củ khoai lang nướng thơm phức.
"Lãnh Mặc tiểu huynh đệ," Thạch Hổ vỗ vai Lãnh Mặc một cách thân thiện giả tạo, một hành động khiến Lãnh Mặc hơi nhíu mày nhưng không né tránh, "Xem ra mấy ngày nay ngươi cũng khỏe khoắn hơn nhiều rồi nhỉ?"
Lãnh Mặc chỉ gật đầu, không nói gì, nhận lấy phần thức ăn.
"Hay là thế này," Thạch Hổ nói tiếp, giọng điệu như đang ban ơn, "Ngày mai bọn ta định vào sâu trong rừng một chuyến, nghe nói gần đây có dấu vết của Hươu Sừng Đỏ cấp một. Loại hươu đó thịt ngon, sừng lại có thể bán được ít tiền. Ngươi có muốn đi cùng không? Cần người phụ giúp việc vặt, nếu săn được, sẽ chia cho ngươi một phần không nhỏ."
Đây chính là lời mời mà Thạch Hổ đã tính toán từ trước. Hắn muốn đưa Lãnh Mặc đi cùng để tiện bề quan sát, đồng thời cũng muốn lợi dụng kỹ năng xử lý con mồi và sự lanh lợi tiềm ẩn của thiếu niên này. Hắn tin rằng, với một cô nhi nghèo đói như Lãnh Mặc, lời đề nghị hấp dẫn này khó lòng từ chối.
Lãnh Mặc nghe xong, ánh mắt khẽ động. Đi vào rừng sâu? Hươu Sừng Đỏ cấp một? Đây đúng là cơ hội để hắn tiếp cận với yêu thú cấp thấp, thứ có thể cung cấp máu thịt để hỗ trợ luyện thể tốt hơn là chỉ dựa vào Thạch Phu Công. Hơn nữa, đi cùng đám thợ săn cũng giúp hắn hiểu rõ hơn về khu rừng và những nguy hiểm tiềm ẩn xung quanh Hoang Thạch Thôn.
Tuy nhiên, hắn cũng nhận ra ý đồ không đơn giản của Thạch Hổ. Ánh mắt của gã thợ săn này tuy cố tỏ ra thân thiện nhưng vẫn không giấu được vẻ tính toán và dò xét. Đi cùng bọn họ chắc chắn sẽ có rủi ro bị lợi dụng hoặc gặp nguy hiểm bất ngờ.
Lãnh Mặc nhanh chóng cân nhắc lợi hại trong đầu. Cơ hội tiếp cận tài nguyên luyện thể và tìm hiểu môi trường xung quanh là rất cần thiết. Rủi ro có thể kiểm soát được nếu hắn đủ cẩn trọng và không để lộ quá nhiều thực lực.
"Được." Cuối cùng, Lãnh Mặc gật đầu đồng ý, giọng nói vẫn ngắn gọn. "Ta sẽ đi cùng."
Thạch Hổ cười ha hả, tỏ vẻ vui mừng: "Tốt lắm! Vậy sáng mai giờ Mão tập trung ở đây nhé. Nhớ chuẩn bị kỹ càng một chút." Hắn tin rằng mình đã bước đầu thu phục được thiếu niên kỳ lạ này.
Lãnh Mặc không nói gì thêm, cầm lấy phần thức ăn rồi quay người rời đi. Hắn biết đây là một cuộc giao dịch song phương, cả hai bên đều có toan tính riêng. Hắn chấp nhận lời mời này không phải vì tin tưởng Thạch Hổ, mà vì lợi ích thiết thực nó mang lại cho con đường cường giả của hắn. Ai lợi dụng ai, còn chưa biết được.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới