Chương 171 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Lãnh Mặc không chút do dự, nhặt cây gậy gỗ mun lên. Cây gậy khá nặng và rắn chắc, bề mặt trơn nhẵn, không có vẻ gì đặc biệt ngoại trừ luồng linh khí yếu ớt ẩn chứa bên trong. Hắn rót một tia linh lực vào bên trong dò xét.

Linh lực của hắn tiến vào thân gậy, lập tức cảm nhận được một không gian nhỏ hẹp được ẩn giấu bên trong phần lõi của cây gậy. Không gian này được bảo vệ bởi một tầng cấm chế đơn giản nhưng khá tinh xảo, có tác dụng che giấu khí tức và ngăn chặn sự dò xét từ bên ngoài. Với thực lực Luyện Khí tầng mười của Lãnh Mặc, việc phá giải tầng cấm chế này không quá khó khăn.

Hắn tập trung linh lực, nhẹ nhàng phá vỡ tầng cấm chế. Ngay lập tức, một luồng khí tức cổ xưa và mạnh mẽ hơn nhiều so với vẻ ngoài của cây gậy tỏa ra từ bên trong! Đồng thời, một vật thể nhỏ từ trong lõi gậy rơi ra lòng bàn tay hắn.

Đó là một mảnh ngọc bội màu xanh biếc, chỉ lớn bằng nửa bàn tay, hình dạng giống như một chiếc lá cây, bề mặt có khắc những đường vân huyền ảo và cổ xưa. Mảnh ngọc bội tỏa ra linh khí cực kỳ nồng đậm và tinh thuần, còn mang theo một luồng sinh cơ bàng bạc và một loại khí tức đặc biệt của Đạo mà Lãnh Mặc cảm thấy có chút quen thuộc.

"Đây là... Mộc Linh Ngọc Diệp? Hơn nữa còn là loại thượng phẩm ẩn chứa một tia Sinh Đạo Pháp Tắc?" Lãnh Mặc kinh ngạc đến mức suýt chút nữa đánh rơi mảnh ngọc bội.

Mộc Linh Ngọc Diệp là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ quý hiếm thuộc tính Mộc, ẩn chứa sinh cơ và linh khí Mộc hệ cực kỳ tinh thuần, có tác dụng rất lớn trong việc chữa thương, kéo dài tuổi thọ, phụ trợ tu luyện công pháp Mộc hệ, và đặc biệt là có thể trợ giúp ngưng tụ Mộc Linh Đạo Cơ khi Trúc Cơ!

Mà mảnh ngọc bội này không chỉ đơn giản là Mộc Linh Ngọc Diệp thượng phẩm, nó còn ẩn chứa một tia khí tức của Sinh Đạo Pháp Tắc – một trong tứ đại pháp tắc tối thượng của vũ trụ! Dù chỉ là một tia cực kỳ yếu ớt, gần như không thể cảm nhận, nhưng đối với bất kỳ tu sĩ nào, đây cũng là một bảo vật vô giá, một cơ duyên nghịch thiên!

Nếu có thể lĩnh ngộ được dù chỉ một phần nhỏ Sinh Đạo Pháp Tắc từ mảnh ngọc bội này, lợi ích thu được sẽ vượt xa cả việc đột phá vài đại cảnh giới!

Lãnh Mặc không thể ngờ được lão già Luyện Khí Kỳ sắp chết này lại sở hữu một bảo vật kinh người như vậy! Lai lịch của lão ta chắc chắn không hề đơn giản!

Hắn ngẩng đầu nhìn lão già đang thoi thóp trên đống rơm, ánh mắt đầy phức tạp. Lão già thấy Lãnh Mặc đã lấy được ngọc bội, gương mặt xám ngoét dường như hiện lên một nụ cười mãn nguyện yếu ớt.

"Tiểu Hà... nó... nó là cháu gái duy nhất của ta... cầu... cầu tiên sư... chiếu cố nó..." Lão già dùng chút hơi tàn cuối cùng nói lời trăn trối, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Hà đang khóc nức nở bên cạnh.

Nói xong câu đó, đầu lão nghẹo sang một bên, hơi thở cuối cùng tắt ngấm. Sinh cơ hoàn toàn biến mất.

"Ông ơi! Ông ơi đừng bỏ Tiểu Hà!" Tiểu Hà gào khóc thảm thiết, ôm lấy thi thể lạnh lẽo của ông mình.

Lãnh Mặc đứng đó, tay nắm chặt mảnh Mộc Linh Ngọc Diệp quý giá, nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng có chút dao động hiếm thấy. Lão già này đã dùng bảo vật vô giá đổi lấy một lời hứa bảo vệ cho cháu gái mình. Tình thân này, dù trong nghịch cảnh, vẫn thật đáng trân trọng.

Hắn nhớ lại người muội muội thất lạc của mình. Nếu nàng cũng rơi vào hoàn cảnh như Tiểu Hà, liệu có ai sẽ ra tay cứu giúp nàng không?

Một thoáng mềm lòng thoáng qua, nhưng nhanh chóng bị lý trí lạnh lùng đè xuống. Hắn không phải người tốt, hắn không thể vì một lời hứa với người sắp chết mà tự rước thêm gánh nặng và phiền phức. Nhưng hắn cũng không phải kẻ vong ân bội nghĩa. Hắn đã nhận bảo vật của người ta, một chút chiếu cố tối thiểu là điều nên làm, miễn là không ảnh hưởng quá lớn đến kế hoạch của hắn.

Đăng nhận xét